Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Làm rõ câu chuyện “một nửa sự thật” nhằm đánh lạc hướng dư luận của ông Hoàng Xuân Quế - Tiến sỹ bị hủy bỏ học vị và một số cá nhân có liên quan

Nguồn: http://moitruongvasuckhoe.vn/tin-tuc/lam-ro-cau-chuyen-mot-nua-su-that-nham-danh-lac-huong-du-luan-cua-ong-hoang-xuan-que-tien-sy-bi-huy-bo-hoc-vi-va-mot-so-ca-nhan-co-lien-quan-2558.html

  (MT&SKO) - Sau khi Bộ Giáo dục và Đào tạo công bố Kết luận tố cáo và quyết định “hủy bỏ học vị Tiến sỹ”, ông Hoàng Xuân Quế và một số cá nhân có liên quan đã cố tình dùng chiêu bài “một nửa sự thật” quen thuộc đã làm mất ổn định Nhà trường trong gần 2 năm qua đó là đưa ra các thông tin một chiều, không có căn cứ pháp lý với mục đích lung lạc và định hướng sai dư luận. Tuy vậy, “một nửa chiếc bánh mỳ là bánh mỳ, còn một nửa sự thật về Hoàng Xuân Quế không bao giờ là sự thật”!.


Ông Hoàng Xuân Quế
 
Chiêu bài “một nửa sự thật” của Hoàng Xuân Quế và một số người cố tình bao che
Ông Hoàng Xuân Quế và một số thành viên bênh vực cho rằng, bản Luận án lưu tại Thư viện Quốc gia Việt Nam không có chữ ký của ông Quế và không có các tài liệu kèm theo thì không được xem là căn cứ để xử lý. Mặt khác, Hoàng Xuân Quế và một số cá nhân bao che nói rằng Bộ đã “bỏ qua một số bằng chứng cũng như phớt lờ ý kiến của một số nhà khoa học, chuyên gia đầu ngành trong Hội đồng chấm luận án”. Song thực tế bằng rất nhiều chiêu trò “lôi kéo” của ông Quế, cũng chỉ có 3/7 thành viên trong Hội đồng, 1/2 giáo viên hướng dẫn và 1/2 người phản biện độc lập có ý kiến về Kết luận và Quyết định của Bộ GD&ĐT, trong khi một số thành viên khác không có ý kiến hoặc chỉ xác nhận về quy trình bảo vệ. Trên thực tế trước khi công bố kết luận chính thức, Bộ Giáo dục và Đào tạo đã thông báo với ông Quế và đại diện của Trường ĐHKTQD bản dự thảo kết luận được soạn thảo một cách rất chặt chẽ dựa trên các bằng chứng và cơ sở pháp lý đầy đủ cũng như đã nghiên cứu rất kỹ các biên bản làm việc của A83, kết quả thẩm định các bản luận án “chính thức” do ông Quế nộp ngày 10/7/2013 của Viện Khoa học Hình sự Bộ Công an, ý kiến xác nhận bằng văn bản của các thành viên Hội đồng, của giáo viên hướng dẫn và người phản biện độc lập.
Tại thời điểm năm 2003, Quy chế đào tạo sau đại học ban hành kèm theo Quyết định số 18/2000/QĐ-BGDĐT ngày 8/6/2000 của Bộ Giáo dục và Đào tạo không quy định bắt buộc phải có lời cam đoan và nếu có lời cam đoan cũng không quy định bắt buộc ký. Lời cam đoan có ý nghĩa là cam đoan danh dự về công trình nghiên cứu. Ngoài ra, theo quy định tại thời điểm năm 2003, Luận án nộp tại các Thư viện không quy định phải nộp kèm theo như ông Quế đã “kêu oan”. Việc ông Quế cho rằng có thể nộp nhầm luận án là lý do hết sức “ngây thơ” vì theo như Kết luận tố cáo của Bộ, các bản luận án lưu tại các Thư viện quốc gia, Thư viện Đại học KTQD có nội dung hoàn toàn trùng khớp với bản Luận án ông Quế đã nộp Bộ để làm thủ tục bảo vệ luận án lưu tại Thư viện Tổng hợp Thành phố HCM. Đồng thời, cần lưu ý rằng, bản luận án có thể được coi là “nộp nhầm” khi còn để lại những khiếm khuyết về hình thức như lỗi chính tả, đóng ngược trang ... hay những chỗ chưa sửa chữa theo ý kiến của Hội đồng, tuyệt đối không phải là bản luận án có nội dung sao chép của người khác. Hơn thế nữa, chính từ Luận án Tiến sỹ đạo của người khác, năm 2004, tức là một năm sau thời gian bảo vệ, ông Hoàng Xuân Quế còn xuất bản thành sách chuyên khảo “Bàn về các công cụ của chính sách tiền tệ ở Việt Nam hiện nay” Nhà xuất bản Thống kê, năm 2004 (Số Giấy phép xuất bản 335-133/XB-QLXB Cục xuất bản cấp ngày 13/2/2004, in xong và nộp lưu chiểu tháng 4/2004) để được phong học hàm Phó Giáo sư. Đồng thời, Tổ xác minh và Cơ quan An ninh, Viện Khoa học Kỹ thuật hình sự, Bộ Công An cũng đã có kết luận mấy cuốn luận án ông Hoàng Xuân Quế “xin lại” từ các thành viên hội đồng để nộp lại cho Bộ ngày 10/7/2013 sau khi bị phát giác đạo văn để chứng minh đó là các cuốn “chính thức” là không khách quan, hơn 50 trang sao chép y nguyên từ Luận án của TS. Mai Thanh Quế đã được ông Hoàng Xuân Quế thay thế. Kết luận chi tiết của cơ quan giám định còn chỉ ra 3 cuốn luận án đã được ông gỡ ghim, đóng lại đến 76 lần (!). Như vậy, hành vi giả mạo, hồ sơ, tài liệu này của ông Hoàng Xuân Quế và các cá nhân liên quan, phải bị xử lý theo quy định tại Điều 267 của Bộ Luật hình sự.
Bức xúc trước những thông tin phản ánh chưa toàn diện và đầy đủ, có dấu hiệu bị cắt xén để gây hiểu lầm và định hướng sai dư luận về quan điểm, ý kiến của Thư viện Quốc gia Việt Nam đối với vụ việc liên quan đến ông Hoàng Xuân Quế, ngày 17/10/2013, Giám đốc và Trưởng phòng lưu chiểu Thư viện Quốc gia Việt Nam đã đồng ý trả lời phỏng vấn để xác nhận chính thức các thông tin chính thống của Thư viện Quốc gia Việt Nam.
Sau khi có kết luận tố cáo, một số cá nhân cố tình bênh vực cho ông Hoàng Xuân Quế cho rằng cách làm của Bộ là “bất thường”, “thiếu khách quan”, “phủ nhận quy trình bảo vệ chặt chẽ luận án do Bộ ban hành”; đồng thời đề nghị Bộ phải tham vấn ý kiến của các thành viên Hội đồng chấm Luận án của ông Quế cách đây 10 năm và làm việc với tập thể giáo viên hướng dẫn trước khi Bộ ban hành kết luận. Đây là những ý kiến không đúng vì quá trình xử lý của Quế đã thực hiện theo đúng quy định của pháp luật.
Một số cá nhân đặt vấn đề rất đơn giản là luận án của ông Hoàng Xuân Quế đã thực hiện theo đúng quy trình chặt chẽ và kết luận tố cáo đã làm Bộ phủ nhận chính quy trình của Bộ và cũng phủ nhận kết quả nghiên cứu của NCS Hoàng Xuân Quế và cũng là công sức của tập thể giáo viên hướng dẫn. Câu trả lời là nhiệm vụ quan trọng nhất của Hội đồng là đánh giá chất lượng của luận án. Việc phát hiện đạo văn không phải là dễ dàng bởi các thành viên trong Hội đồng không thể biết và đọc được tất cả các luận án hay các công trình khoa học đã được công bố để có thể phát hiện sự sao chép. Bản luận án được ông Hoàng Xuân Quế sao chép từ một bản Luận án đã được bảo vệ thành công nên đương nhiên dễ dàng “lọt” qua cửa ải đánh giá, thậm chí cũng vì do “đạo văn không bị phát hiện” nên Luận án của Hoàng Xuân Quế còn được đánh giá xuất sắc cũng là điều dễ hiểu! Đồng thời, cũng do nguyên nhân các thành viên Hội đồng, đặc biệt là phản biện độc lập chưa hoàn thành nhiệm vụ nên đã không phát hiện được hành vi “ăn cắp” kiến thức của Hoàng Xuân Quế.
Tuy vậy, điều ngạc nhiên và gây ra sự phẫn nộ của đông đảo dư luận là có những người là thành viên phản biện độc lập, thành viên Hội đồng còn lớn tiếng bênh vực cho ông Hoàng Xuân Quế. Thậm chí, có chuyện hài hước như bản luận án được giáo viên hướng dẫn chỉnh sửa đáng lẽ phải giao cho nghiên cứu sinh (ông Hoàng Xuân Quế) cầm về để hoàn thiện nhưng lại được chính giáo viên hướng dẫn đó giữ suốt 10 năm qua (!) và chỉ đến khi bị phát giác học trò của mình “đạo văn” lại ký xác nhận đó là “bản thảo cuối cùng” rồi mới đưa cho ông Hoàng Xuân Quế nộp lại cho Bộ vào tháng 7/2013. Phải chăng do biết giám định tuổi mực, tuổi giấy là khó khăn nên hai thầy – trò cố tình ngụy tạo chứng cứ? Tuy vậy, điều cần nhấn mạnh là các bản Luận án nộp lại sau 10 năm của ông Hoàng Xuân Quế, kể cả bản thảo được gọi “chính thức” do giáo viên hướng dẫn giữ suốt 10 năm qua vẫn có nội dung đạo từ hai Luận văn Thạc sỹ bảo vệ từ năm 2002 bên cạnh nội dung chương 3 vẫn đạo từ Luận án của TS. Mai Thanh Quế (có lẽ do Hoàng Xuân Quế cũng không trực tiếp làm luận án nên không biết luận án của mình đã được sao chép của những ai nên không thể sửa chữa, gia cố sau khi bị phát giác).
Liên quan đến sự việc này, thật đáng buồn có những người tự cho là “chuyên gia đầu ngành”, thậm chí giữ các cương vị quản lý nhưng lại không có trách nhiệm trong khoa học, sau khi sự việc xảy ra lại bao biện, bênh vực cho Tiến sỹ đạo văn Hoàng Xuân Quế. Có những ý kiến phản ánh rằng, rất có thể những người này đã vô tình bị ông Quế dùng “tiểu xảo” khi đưa ký các bản nội dung đã chuẩn bị trước. Dư luận phản ánh, sau khi sự việc bị phát giác, ông Quế đã dùng mọi cách để nhờ các thành viên khác như GS.TS. Cao Cự Bội, PGS.TS. Nguyễn Thị Bất, GS.TS. Nguyễn Văn Nam… ký xác nhận như đã làm với các thành viên hội đồng khác nhưng bất thành vì các nhà khoa học này không thể đánh mất mình, không thể bao che cho sai phạm của ông Quế.
Sau khi thấy khó có thể biện minh cho hành vi đạo văn, Hoàng Xuân Quế những người cố tình bao che lại quay sang việc cho rằng “thu hồi bằng là sai quy định vì đã hết thời hiệu xử lý do ông ta đã vi phạm cách đây 10 năm”. Điều này thật nực cười vì Bộ thực hiện hủy bỏ học vị Tiến sỹ của ông Quế là căn cứ vào quy định tại khoản 3 Điều 12 của Quy  định  quản  lý  văn  bằng,  chứng  chỉ  giáo  dục  phổ thông, giáo dục trung học chuyên nghiệp, giáo dục  đại học và sau đại học ban hành kèm theo Quyết  định số 52/2002/QĐ-BGD&ĐT ngày 26/12/2002  của Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo. Theo quy định này không có thời hiệu cho việc thu bằng, nếu sau 10 năm hay hàng chục năm một cá nhân bị phát hiện đạo văn như ông Quế vẫn sẽ bị thu bằng.
Lạ kỳ hơn, do không nghiên cứu đầy đủ các quy định nên vị Luật sư của ông Hoàng Xuân Quế còn cho rằng “nếu ông Hoàng Xuân Quế có chép tài liệu của người khác thì cũng là hành vi trích dẫn. Không có quy định của pháp luật về việc thế nào là “đạo văn” và phải trích dẫn thế nào trong Luận án, nên không có cơ sở kết luận ông Hoàng Xuân Quế trích dẫn hay sao chép “không hợp pháp” và “... Bộ Giáo dục và Đào tạo đã cho phép nghiên cứu sinh được đưa vào Luận án dưới 50% nội dung không phải là của mình”.
Vi phạm pháp luật về Tố cáo
Việc ông Hoàng Xuân Quế và một số cá nhân bênh vực cho sai phạm của ông Quế (ông Lê Du Phong, ông Lê Văn Hưng…) phản ánh thông tin về danh tính người tố cáo là GS.TS. Nguyễn Văn Nam, PGS.TS. Trần Đăng Khâm, TS. Đặng Ngọc Đức…là các thông tin chưa có kiểm chứng. Việc đưa tin về danh tính người tố cáo đã vi phạm Điều 36 của Luật Tố cáo, Điều 13 của Nghị định 76/2012/NĐ-CP ngày 3/10/2012 quy định chi tiết thi hành một số điều của Luật Tố cáo.  Theo xác minh của phóng viên, liên quan đến vụ việc này, trên cơ sở một số cá nhân hiểu rất rõ về ông Hoàng Xuân Quế cũng như hiểu rất rõ về quá trình viết và bảo vệ luận án tiến sỹ của ông đã gửi chứng cứ, tài liệu đến Viện Ngân hàng – Tài chính nên có rất nhiều Giáo sư, Phó Giáo sư, Giảng viên đã kiến nghị Bộ xử lý sai phạm nghiêm trọng ảnh hướng đến ngành giáo dục của ông Hoàng Xuân Quế. Thậm chí, có cả đại biểu Quốc hội và Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội có ý kiến đề nghị Bộ giải quyết theo quy định của pháp luật.
Trong thư gửi tòa báo, một giảng viên đã bức xúc “Ông Lê Du Phong là người đã có những phát biểu mang tính cá nhân và xúc phạm người đến khác cần phải bị xem xét xử lý tội vu khống…Phải chăng ông ta bảo vệ ông Hoàng Xuân Quế vì chính họ là những người đã cấu kết gây nên những bất ổn cho Đại học KTQD trong suốt hai năm qua? Hành xử và lời nói của ông Lê Du Phong không phù hợp với tư cách nguyên là lãnh đạo Nhà trường; hành vi bao che của ông Phong khiến người ta nghi ngờ về đạo đức và sự nghiêm túc của nhà khoa học, nhà giáo…”.

https://docs.google.com/file/d/0B_5Y8N3xZy_LZ3VYTFlVYWZaSzA/

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

Kết luận nội dung tố cáo đối với ông Hoàng Xuân Quế, Trường Đại học Kinh tế quốc dân

Theo quy định của NĐ76 hướng dẫn Luật tố cáo, Kết luận tố cáo được thông báo trên cổng thông tin của Bộ GD&ĐT trong vòng 15 ngày (từ 4/10-21/10/2013). Sau ngày 21/10/2013, file kết luận tố cáo này trên
website của Bộ sẽ không download được. Độc giả có thể download toàn văn Kết luận này tại đây:

http://vanban.moet.gov.vn/?page=1.15&script=viewdoc&view=5330&opt=brpage

Link dự phòng
http://vanban.moet.gov.vn/?page=1.15&script=viewdoc&opt=brpage&item=5330&act=save&how=dXBsb2Fkc18yMDEz
https://docs.google.com/file/d/0B_5Y8N3xZy_Lb0N0U0FpNWNENnM/

Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

Kết luận nội dung tố cáo đối với ông Hoàng Xuân Quế, Trường Đại học Kinh tế quốc dân

Kết luận nội dung tố cáo đối với ông Hoàng Xuân Quế, Trường Đại học Kinh tế quốc dân
Theo: http://www.moet.gov.vn/?page=1.14&view=5330

Căn cứ đơn tố cáo của công dân, Bộ Giáo dục và Đào tạo đã quyết định thụ lý và giao Thanh tra Bộ xác minh nội dung tố cáo của công dân đối với ông Hoàng Xuân Quế, Phó Viện trưởng viện Tài chính – Ngân hàng, Trường Đại học Kinh tế quốc dân.
Xét nội dung tố cáo, văn bản giải trình của người bị tố cáo, Báo cáo kết quả xác minh tố cáo, Biên bản công bố dự thảo kết luận nội dung tố cáo, các tài liệu, bằng chứng có liên quan, đối chiếu với các quy định của pháp luật, Bộ Giáo dục và Đào tạo kết luận như sau:
I. KẾT QUẢ XÁC MINH NỘI DUNG TỐ CÁO
1. Nội dung tố cáo: Ông Hoàng Xuân Quế, Phó Viện trưởng Viện Ngân hàng - Tài chính, Trường Đại học Kinh tế quốc dân, tác giả luận án tiến sỹ bảo vệ năm 2003 với đề tài "Giải pháp hoàn thiện các công cụ chủ yếu của chính sách tiền tệ ở Việt Nam" đã "đạo văn" tới 30% dung lượng luận án tiến sỹ bảo vệ năm 2002 của TS. Mai Thanh Quế, Học viện Ngân hàng với đề tài "Các giải pháp hoàn thiện việc cung ứng và kiểm soát khối lượng tiền lưu thông của Ngân hàng Nhà nước Việt Nam trong nền kinh tế thị trường".
2. Nội dung giải trình và các tài liệu do người bị tố cáo cung cấp

Ông Hoàng Xuân Quế đã có các bản giải trình về nội dung tố cáo đề ngày 01/7/2013, ngày 19/9/2013, ngày 21/9/2013, ngày 02/10/2013; giải trình trực tiếp ngày 19/8/2013, ngày 30/9/2013 với Tổ xác minh và đã cung cấp tài liệu minh chứng kèm theo.
Chi tiết : https://docs.google.com/file/d/0B_5Y8N3xZy_Lb0N0U0FpNWNENnM/

Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013


Theo http://baolaodongthudo.com.vn/cho-quyet-dinh-thu-hoi-van-bang-tien-sy/63/113975

 LĐTĐ -Sự việc PGS.TS. Hoàng Xuân Quế, Phó Viện trưởng Viện Ngân hàng – Tài chính, Trường Đại học KTQD trong Luận án Tiến sỹ bảo vệ năm 2003 đã sao chép y nguyên khoảng 33%, trong đó riêng chương 3 sao chép 27 trang (chiếm 64,7% số trang của chương) từ Luận án của TS. Mai Thanh Quế bảo vệ trước đó 1 năm đã gây xôn xao dư luận trong hơn 3 tháng qua.



Căn cứ vào kết quả giám định và xác minh của cơ quan công an, kết quả đối chiếu các bản luận án đã đủ cơ sở xử lý thu hồi văn bằng Tiến sỹ của ông Hoàng Xuân Quế song cho đến nay Bộ GD&ĐT vẫn chưa có quyết định xử lý…
Điểm lại tiến trình xử lý vụ việc “đạo luận án”
Từ ngày 15/6/2013 đến ngày 20/8/2013, cơ quan ngôn luận đã phản ánh về sự việc ông Hoàng Xuân Quế đạo luận án Tiến sỹ của ông Mai Thanh Quế.
Ngày 24/6/2013, Tổ xác minh đã có báo cáo gửi Ban Giám hiệu Trường Đại học KTQD và Bộ GD&ĐT về kết quả thẩm định, cho thấy sao chép y nguyên khoảng 47 trang.
Ngày 1/7/2013, trong bản giải trình ông Hoàng Xuân Quế cho rằng mình “nộp nhầm”  luận án vào 10 năm trước và xin nộp lại các bản luận án “chính thức”. Điều ngạc nhiên là lý do “nộp nhầm” này được Bộ chấp nhận và cho phép 10 ngày sau nộp lại các bản luận án cho Bộ.
Ngày 10/7/2013, ông Hoàng Xuân Quế nộp lại 7 cuốn luận án “chính thức” sau 10 năm kể từ ngày bảo vệ (năm 2003) cho Bộ Giáo dục và Đào tạo.
Từ ngày 10/7/2013 đến ngày 13/9/2013: Cơ quan An ninh (A83) tiến hành xác minh và chuyển Viện Khoa học Kỹ thuật hình sự giám định các bản luận án nộp lại sao 10 năm để xem có phải bản chính thức hay không theo yêu cầu của Bộ Giáo dục và Đào tạo (?)
Ngày 16/7/2013, Hội đồng thẩm định do Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo thành lập đã họp thẩm định trên cơ sở đối chiếu 2 bản luận án trên Thư viện Quốc gia của PGS.TS Hoàng Xuân Quế và TS. Mai Thanh Quế. Hội đồng đã thống nhất kết luận tỷ lệ sao chép y nguyên khoảng 31% và bỏ phiếu kín kiến nghị thu hồi văn bằng Tiến sỹ của ông Hoàng Xuân Quế.
Từ ngày 14/7-20/8/2013: các báo tiếp tục phản ánh bản luận án nộp lại sau 10 năm của ông Hoàng Xuân Quế cho Bộ vẫn “đạo” khoảng 45 trang từ 2 luận văn thạc sỹ và luận án tiến sỹ.
Ngày 15/8/2013, Ủy ban Văn hóa, Giáo dục Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội đã có văn bản số 848/UBVHGDTTN13 chuyển đơn thư dân nguyện đến Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo để xem xét, chỉ đạo giải quyết vụ việc này (trước đó 01 đại biểu Quốc hội đã chuyển đơn đến Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo kiến nghị giải quyết sự việc)
Tuần từ 16/9-20/9: Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo đã họp với Tổ xác minh của Bộ Giáo dục và Đào tạo.
Ngày 18/9/2013: Tổ xác minh của Bộ Giáo dục và Đào tạo làm việc với ông Hoàng Xuân Quế.
Ngày 20/9/2013: Tổ xác minh của Bộ Giáo dục và Đào tạo làm việc với người có đơn tố cáo. Tại biên bản làm việc, người tố cáo khẳng định quan điểm “giữ nguyên và giữ đến cùng nội dung tố cáo”.
Cho đến nay, trước sự việc trên đã có Đại biểu quốc hội, Nhà giáo nhân dân, nhiều Giáo sư, Phó Giáo sư và giảng viên gửi đơn đến Bộ Giáo dục và Đào tạo kiến nghị xử lý dứt điểm sự việc trên.
Có hay không việc giả mạo chứng cứ?
Đơn kiến nghị của một Giảng viên cao cấp gửi cơ quan báo phản ánh “chúng tôi được biết, bản kết luận giám định do cơ quan công an chuyển sang Bộ Giáo dục và Đào tạo ngày 13.9.2013 đã ghi rõ: 3 cuốn luận án của ông Hoàng Xuân Quế nộp lại sau 10 năm được gỡ ghim đóng lại đến 76 lần (!), thực hiện tại nhiều máy photocopy khác nhau, phông chữ nhiều trang khác nhau, có hàng chục trang khác định dạng…Thêm vào đó, tất cả các cuốn luận án đều được ông Hoàng Xuân Quế tự mình lục tìm tại nhà của các thành viên Hội đồng…Bản luận án được đóng bìa mềm không đúng quy định…”. Như vậy, nếu kết luận xác minh và giám định đúng như trên có thể thấy ông Hoàng Xuân Quế có dấu hiệu giả mạo, ngụy tạo chứng cứ.
Ông Hoàng Xuân Quế
Do được “chiếu cố” cho gần 1 tháng từ khi bị phát giác “đạo” của người khác mới phải nộp bản luận án “chính thức” để chứng minh cho lý do “nộp nhầm” nên trong nội dung bản Luận án nộp lên Bộ, PGS.TS. Hoàng Xuân Quế cũng đã kịp “gia cố” một số nội dung sao chép “y nguyên” từ Luận án của TS. Mai Thanh Quế trên cơ sở thông tin báo chí đã nêu.
Tuy vậy, qua xem xét nội dung bản Luận án “chính thức” được PGS.TS. Hoàng Xuân Quế nộp cho Bộ sau 10 năm kể từ ngày bảo vệ, chúng tôi nhận thấy nội dung vẫn “đạo” y nguyên hàng chục trang từ hai nạn nhân mới. Cụ thể, nội dung mục 2.2.4 trong Luận án “chính thức”, ông Hoàng Xuân Quế đã sao chép 10 trang không ghi trích dẫn nội dung mục 2.2 trong Luận văn “Giải pháp đổi mới cơ chế điều hành tỷ giá hối đoái ở Việt Nam”của Thạc sỹ Nguyễn Văn Khách, Mã số LV60/03, bảo vệ năm 2002 (trước 1 năm so với thời điểm ông Hoàng Xuân Quế bảo vệ Luận án Tiến sỹ) tại Thư viện Học viện Ngân hàng.  Đồng thời, trong Luận án “chính thức” của mình, tại mục 2.2.3, PGS.TS Hoàng Xuân Quế đã “đạo” hoàn toàn khoảng 11 trang từ mục 2.2.1.1 của Luận văn Thạc sỹ, mã số 48/03, bảo vệ năm 2002 tại Thư viện Học viện Ngân hàng với đề tài “Giải pháp hoàn hiện sử dụng các công cụ chính sách tiền tệ ở Việt Nam hiện nay”của Thạc sỹ Hoàng Thị Kim Thanh. Có lẽ, do thông tin phản ánh việc “ăn cắp” thêm từ 2 Luận văn Thạc sỹ được báo chí phản ánh sau ngày 10.7 – thời điểm PGS.TS. Hoàng Xuân Quế phải nộp bản Luận án “chính thức lên Bộ để chứng minh lý do “nộp nhầm” nên ông Quế chưa kịp sửa chữa.
Như vậy, cộng thêm với khoảng 24 trang trong Chương 3 đã “đạo” y nguyên nhưng chưa kịp sửa đầy đủ (mới dừng ở việc thêm bớt vài từ còn ý nghĩa, nội dung từng đoạn không thay đổi) từ Luận án của TS. Mai Thanh Quế, bản Luận án “chính thức” nộp lên Bộ của PGS.TS. Hoàng Xuân Quế vẫn còn “đạo” y nguyên đến 45 trang từ người khác. Điều này càng minh chứng cho sự gian dối của PGS.TS. Hoàng Xuân Quế.
Cần xử lý nghiêm minh
Sự việc ông Hoàng Xuân Quế đạo luận án đến nay đã được hơn 3 tháng kể từ ngày có đơn tố cáo và báo chí phản ánh. Căn cứ vào các quy định của pháp luật, Bộ Giáo dục và Đào tạo đã có đủ cơ sở để thu hồi văn bằng Tiến sỹ của ông Quế mà không cần đưa đi giám định các bản luận án nộp lại sau 10 năm. Việc chấp nhận lý do nộp nhầm rõ ràng tạo ra một tiền lệ hết sức nguy hiểm trong việc xử lý vấn nạn đạo văn và vi phạm sở hữu trí tuệ tại Việt Nam.
Cho đến nay, kết luận giám định của cơ quan công an đã rõ, Hội đồng thẩm định đã quyết nghị thu hồi văn bằng Tiến sỹ, đồng thời bản luận án nộp lại sau 10 năm của ông Hoàng Xuân Quế vẫn “đạo” y nguyên đến 45 trang từ các nạn nhân khác. Từ đó, chúng tôi cho rằng để tránh dư luận không tốt, Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo cần phải quyết định thu hồi ngay văn bằng Tiến sỹ cũng như giao cho Trường Đại học KTQD xem xét xử lý kỷ luật nghiêm minh đảng viên và kỷ luật viên chức đối với ông Hoàng Xuân Quế theo quy định của pháp luật.
N.L